Tại sao con không sử dụng cái mà con được quyền sử dụng? Cần gì phải có đèn điện nếu con không bật nó lên để gian phòng của con được đầy ánh sáng? Tại sao con không liên tục hướng về Cha để lãnh sự trợ giúp và sức lực, và sử dụng tất cả những ân huệ kỳ diệu đó, vốn đang chờ đợi con? Con đừng đơn phương đấu tranh, bởi vì khi con biết Cha và yêu mến Cha, con sẽ luôn luôn để ý đến Cha và sự hiện diện của Cha. Con sẽ muốn đi trong ánh sáng, vì ở đâu có ánh sáng, sẽ không còn tối tăm. Con được tạo dựng từ ánh sáng bởi cách hiện hữu tích cực và lối sống xây dựng của con; vậy con đừng để cái gì tiêu cực trong con làm giảm ánh sáng đó, có lẽ con phải ý thức làm như thế cho đến khi tất cả mọi tiêu cực trong con tan biến đi và con hãy học sống tích cực luôn mãi. Điều đó có thể đòi con một sự cố gắng to lớn lúc ban đầu, nhưng dần dần nó sẽ đến với con cũng tự nhiên như hơi thở vậy.
VÂNG! VÌ TẤT CẢ NHỮNG GÌ CHA CÓ THÌ CHA CŨNG BAN CHO CON TẤT CẢ. NÊN MỌI SỰ LÀ CHA THÌ CŨNG PHẢI LÀ CON: ĐÓ LÀ ÁNH SÁNG VÀ BÌNH AN, VUI MỪNG LÀ HIỂU BIẾT, LÀ TÍCH CỰC, LÀ BÁC ÁI, LÀ ĐƠN SƠ, CHÂN THẬT, LÀ QUÃNG ĐẠI, LÀ RỘNG LƯỢNG, LÀ TỪ BI VÀ NHÂN HẬU. VÂNG CON PHẢI LÀ TẤT CẢ CÓ NHỮNG THỨ ĐÓ VÌ CHA LÀ TẤT CẢ NHƯ THẾ VÀ HƠN THẾ NỮA.
(Tiếng thì thầm và lời đáp trả, x. tr 88)
Tác giả: EILLEEN CADDY
Dịch giả: Nguyễn Thị Chung
Nguyên tác: LA PETITE VOIX