Khi một đứa bé bắt đầu đi, nó làm vài bước chập chững cho đến khi nó cảm thấy tin được mình, rồi dần dần, những bước đi của nó vững vàng hơn, chắc chắn hơn, cho đến khi nó bước đi thật vững chãi. Rôi nó tập chạy, tập nhảy; nhưng không thể đốt giai đoạn được.
Đối với đức Tin cũng vậy. Phải xây dựng từ từ; đức tin không tự nhiên mà đến. Mỗi lần con thử thách niềm tin của con, con sẽ lớn lên, cho tới khi con có thể vượt ra khỏi những giới hạn của mình, và chỉ sống vì niềm tin, bởi sự an toàn của con đã ăn rễ sâu và được thiết lập trong Cha. Con biết rằng con có thể làm mọi sự với Cha, bởi chính Cha đang hoạt động trong con và qua con, và chính Cha hoàn tất mọi việc cho con, vì con không đủ khả năng làm được với sức riêng của con. Con hãy luôn luôn nhận ra đâu là nguồn trợ lực cho con, cho sức lực của con, cho những cảm hứng của con và đừng quên cảm tạ cho những ơn đó. Con đừng coi mọi sự là đương nhiên, mà hãy nhận ra Bàn tay của Cha trong mọi sự!
VÂNG, CHA ƠI, CON SUNG SƯỚNG THẤY MÌNH Ở TRONG TỔNG THỂ CỦA CHA VÀ ĐƯỢC CHA LUÔN LO LẮNG TRAU DỒI VUN XỚI, CHO NÓ HOÀN TOÀN KHỚP VỚI CHƯƠNG TRÌNH CỨU ĐỘ CỦA CHA. CON RẤT THÍCH THẤY MÌNH ĐỨNG GIỮA MỘT CỘNG ĐỒNG CẦU NGUYỆN. CON THẤY NHỮNG LỜI CẦU NGUYỆN DÀI CỦA NGÀY THỨ 6 TUẦN THÁNH HÔN NAY ĐÃ KHÔNG PHẢI LÀ NHỮNG LỜI NÉM VÀO KHÔNG KHÍ, NHƯNG CHA ĐÃ ĐÍCH THÂN NHẬN LẤY VÀ LÀM CHO NÓ NÊN HIỆN THỰC. CON CẢM TẠ CHA MUÔN ĐỜI. CON TIN RẰNG ĐỨC TIN ĐANG ĐƯỢC TỪ TỪ XÂY DỰNG VỮNG CHẮC NƠI CON. NHỮNG BƯỚC ĐI CHẬP CHỮNG ĐANG BẮT ĐẦU ĐỂ TIẾN TỚI NHỮNG BƯỚC NHẢY VỌT TRONG NIỀM TIN YÊU SÂU SẮC. CHA ƠI! CON TIN VÀO SỰ TRỢ GIÚP ĐẮC LỰC CỦA CHA, VÀ CON BIẾT SỰ YẾU ĐUỐI NGHÈO HÈN CỦA CON, VÀ CHA CŨNG ĐÃ RÕ SỰ TÍN THÁC TRỌN VẸN CỦA CON TRONG BÀN TAY YÊU THƯƠNG CỦA CHA.
(Tiếng thì thầm và lời đáp trả, x. tr 117)
Tác giả: EILLEEN CADDY
Dịch giả: Nguyễn Thị Chung
Nguyên tác: LA PETITE VOIX